18. “Nầy là đầy tớ Ta đã chọn,Người mà Ta yêu quý, đẹp lòng Ta hoàn toàn.Ta sẽ ban Thánh Linh Ta ngự trên Người,Người sẽ rao truyền công lý cho dân ngoại.
19. Người sẽ không cãi vã, chẳng gào la,Không ai nghe tiếng người ngoài phố.
20. Người sẽ chẳng bẻ cây sậy đã giập,Không tắt ngọn đèn gần tàn.Cho đến chừng Người đưa công lý đến chiến thắng
21. Và các dân ngoại đặt hi vọng nơi danh Người.”
22. Bấy giờ, người ta đem đến cho Đức Chúa Jêsus một người bị quỷ ám, mù và câm; Ngài chữa lành, khiến người ấy nói và thấy được.
23. Tất cả dân chúng đều kinh ngạc, nói rằng: “Phải chăng người nầy là con vua Đa-vít?”
24. Nhưng khi nghe vậy những người Pha-ri-si lại bảo: “Người nầy không thể nào đuổi được quỷ, nếu không nhờ quỷ vương Bê-ên-xê-bun.”
25. Đức Chúa Jêsus biết ý tưởng của họ nên phán: “Vương quốc nào tự chia rẽ sẽ bị sụp đổ, một thành hay một nhà nào tự chia rẽ sẽ không đứng vững.
26. Nếu Sa-tan đuổi Sa-tan, ấy là tự nó chia rẽ; vương quốc nó làm sao đứng vững được?
27. Nếu Ta nhờ Bê-ên-xê-bun mà đuổi quỷ, thế thì con cái các ngươi nhờ ai mà đuổi quỷ? Do đó, chính chúng nó sẽ là người xét xử các ngươi.
28. Còn nếu Ta nhờ Thánh Linh của Đức Chúa Trời mà đuổi quỷ, thì vương quốc Đức Chúa Trời đã đến với các ngươi rồi.
29. Hay là, làm thế nào người ta có thể vào nhà một người có sức mạnh để cướp tài sản nếu trước hết không trói người ấy lại? Phải trói người ấy lại rồi mới cướp nhà người được.
30. Ai không ở với Ta là chống lại Ta; ai không liên kết với Ta thì tan tác.