Gióp 5:1-18 Kinh Thánh Bản Truyền Thống Hiệu Đính (RVV11)

1. “Anh cứ kêu xin đi! Liệu có ai đáp lời anh chăng?Anh sẽ kêu cứu với vị nào trong các thánh?

2. Vì nỗi sầu thảm giết người ngu muội,Còn lòng đố kỵ làm chết kẻ đơn sơ.

3. Tôi đã thấy kẻ ngu muội châm rễ,Nhưng tôi liền nguyền rủa nơi hắn ở.

4. Con cái hắn không được an toàn,Bị chèn ép nơi cổng thànhMà chẳng ai giải cứu.

5. Người đói ăn mùa màng của hắn,Đoạt cho được dù giữa gai gốc;Còn kẻ khát thì thèm thuồng tài sản hắn.

6. Vì hoạn nạn không ra từ cát bụi,Nỗi phiền ưu chẳng do đất mọc lên;

7. Nhưng loài người sinh ra để chịu khốn khóHệt như tia lửa bay vút lên không trung.

8. Nhưng tôi, tôi sẽ tìm cầu Đức Chúa Trời,Trình lên Ngài trường hợp của tôi.

9. Ngài làm những việc lớn lao không sao dò xét được,Vô vàn điều diệu kỳ không thể đếm xong.

10. Ngài ban mưa trên đất,Cho nước tràn ruộng đồng;

11. Nhắc những người hèn hạ lên cao,Ban an vui cho kẻ đang tang chế.

12. Ngài phá vỡ âm mưu của kẻ xảo trá,Khiến tay chúng chẳng làm xong công việc.

13. Ngài bắt kẻ khôn ranh trong mưu chước nó,Và sớm chận đứng ý đồ của kẻ điêu ngoa.

14. Giữa ban ngày chúng gặp tối tăm,Đang lúc trưa chúng lần mò như trong đêm tối.

15. Đức Chúa Trời cứu người nghèo khó khỏi lưỡi gươm,Khỏi miệng và khỏi tay kẻ cường bạo.

16. Vậy người nghèo khó có niềm hi vọng,Còn kẻ gian ác phải ngậm miệng lại.

17. Phước cho người được Đức Chúa Trời khiển trách!Vậy anh chớ coi thường sự sửa phạt của Đấng Toàn Năng.

18. Vì Ngài làm cho bị thương, nhưng Ngài băng bó lại;Ngài đánh đau, nhưng tay Ngài lại chữa lành.

Gióp 5