5. Vì tội ác anh dạy cho miệng anh nói,Và anh chọn lời lẽ của kẻ xảo quyệt.
6. Miệng anh kết án anh chứ chẳng phải tôi;Và chính môi anh làm chứng chống lại anh.
7. Có phải anh là người ra đời đầu tiên,Hay được dựng nên trước cả núi non không?
8. Chẳng lẽ anh đã nghe được cuộc luận bàn của Đức Chúa Trời,Và thâu tóm hết khôn ngoan về cho mình sao?
9. Có điều gì anh biết mà chúng tôi không biết?Có điều gì anh hiểu mà chúng tôi không hiểu chăng?
10. Giữa chúng tôi cũng có người tóc bạc, kẻ cao niên,Lớn tuổi hơn cả thân sinh anh.
11. Lời an ủi của Đức Chúa TrờiVà tiếng êm dịu đã dành cho anh, còn quá ít với anh sao?
12. Tại sao lòng anh bối rối,Và mắt anh quắc lên?
13. Đến nỗi tâm linh anh chống lại Đức Chúa Trời,Và miệng anh tuôn ra những lời như thế?
14. Loài người là gì mà cho là thanh sạch?Kẻ do người nữ sinh ra là ai mà tự nhận là công chính?
15. Kìa, Đức Chúa Trời không tín nhiệm các thiên sứ Ngài,Dưới mắt Ngài, các tầng trời cũng chẳng trong sạch,
16. Huống chi một kẻ xấu xa, đồi bại,Phạm tội ác như uống nước lã!
17. Hãy lắng nghe, tôi sẽ chỉ cho anh;Tôi sẽ kể cho anh điều tôi đã thấy,
18. (Là điều các nhà hiền triết đã nói,Và không giấu điều gì tổ phụ họ truyền lại,
19. Chỉ có họ mới được ban đất đai,Không một dân ngoại nào được sống giữa họ).
20. Kẻ gian ác trọn đời đau quằn quại,Suốt tháng năm phải chịu cảnh bạo tàn.
21. Tiếng kinh hoàng luôn gào thét bên tai;Đang yên ổn thì quân cướp tràn đến.
22. Không tin rằng mình thoát khỏi tối tăm,Mà số phận đã dành cho gươm giáo.
23. Khi bị ném ra ngoài làm mồi cho kên kên,Nó biết rằng ngày tăm tối đã gần.