17. Các vi phạm con được niêm phong trong túi,Gian ác con được Chúa phủ che.
18. Nhưng, như núi non sụp đổ tan tành,Đá tảng bị dời đi nơi khác;
19. Như nước chảy đá mòn,Như lụt cuốn trôi bụi đất;Chúa phá tan hi vọng của con người.
20. Chúa đánh bại con người và họ phải qua đi;Ngài thay đổi diện mạo và đuổi họ đi.
21. Con cái họ được tôn trọng, họ cũng chẳng biết;Hoặc chúng có bị xem thường, họ cũng chẳng hay.
22. Thân xác đớn đau một mình họ chịu,Linh hồn sầu khổ chỉ một mình họ hay.”