4. “Con hãy bảo chúng rằng Đức Giê-hô-va có phán:‘Khi vấp ngã, người ta không đứng dậy sao?Khi lầm lạc, người ta không quay về sao?
5. Vậy thì tại sao dân nầy cứ quay đi,Giê-ru-sa-lem nầy cứ mãi phản bội?Chúng khăng khăng giữ điều gian trá,Từ chối quay về.
6. Ta đã chú ý lắng nghe,Nhưng chúng không nói thật,Không một ai ăn năn tội ác mình,Lại còn nói: “Tôi có làm gì đâu!”Tất cả đều theo đuổi con đường riêngNhư con ngựa xông vào trận mạc.
7. Ngay cả chim hạc bay trên khôngCòn biết mùa di chuyển;Chim gáy, chim yến, chim nhạn,Còn nhớ mùa trở về;Nhưng dân Ta chẳng biếtPhán quyết của Đức Giê-hô-va!
8. Làm sao các ngươi dám nói: “Chúng tôi khôn ngoan,Luật pháp Đức Giê-hô-va ở với chúng tôi,”?Nhưng nầy, ngọn bút giả dối của các thầy thông giáoĐã làm cho luật pháp ấy ra lời dối trá!
9. Kẻ khôn ngoan sẽ bị xấu hổ,Mất tinh thần và bị mắc bẫy.Chúng nó đã lìa bỏ lời của Đức Giê-hô-va,Thì còn khôn ngoan nỗi gì?
10. Vì vậy, Ta sẽ phó vợ chúng cho người khác,Ruộng chúng cho chủ mới;Vì từ người nhỏ nhất đến người lớn nhất,Đều tham lợi bất chính;Từ nhà tiên tri đến thầy tế lễ,Đều sống giả dối.
11. Chúng chữa vết thương con gái dân Ta cách sơ sài,Rồi bảo: “Bình an! Bình an!”Mà không bình an chi hết.
12. Chúng làm điều ghê tởm, đáng xấu hổ,Nhưng chúng chẳng thấy xấu hổ,Cũng chẳng biết hổ thẹn là gì.Vì vậy, chúng sẽ vấp ngã giữa những kẻ vấp ngã;Đến ngày Ta trừng phạt, chúng sẽ ngã gục,’”Đức Giê-hô-va phán vậy.