1. Sau đó, vào một ngày lễ của dân Do Thái, Đức Chúa Jêsus đi lên thành Giê-ru-sa-lem.
2. Tại Giê-ru-sa-lem, gần cửa Chiên, có một hồ nước, tiếng Hê-bơ-rơ gọi là Bê-tết-đa. Hồ có năm vòm cửa.
3. Rất nhiều người đau ốm, mù lòa, què quặt, bại liệt nằm tại đó.
5. Có một người mắc bệnh đã ba mươi tám năm.
6. Đức Chúa Jêsus thấy người nầy nằm đó và biết bị bệnh đã lâu nên hỏi: “Ngươi có muốn được lành không?”
7. Người bệnh trả lời: “Thưa ông, không có ai giúp ném tôi xuống hồ lúc nước động, khi tôi đến thì người khác đã xuống trước tôi rồi.”
8. Đức Chúa Jêsus bảo: “Hãy đứng dậy, vác giường ngươi và đi.”
9. Người ấy liền được lành bệnh, vác giường và đi. Hôm ấy là ngày sa-bát.
10. Những người Do Thái nói với người được chữa lành: “Hôm nay là ngày sa-bát, anh không được phép vác giường.”
11. Nhưng anh ta đáp: “Người đã chữa lành cho tôi bảo tôi: ‘Hãy vác giường ngươi và đi.’ ”
12. Họ hỏi: “Ai là người bảo anh: ‘Hãy vác giường và đi’?”