1. Vào ngày mười ba tháng mười hai là tháng A-đa, khi mệnh lệnh và chiếu chỉ của vua sắp được thi hành, tức là ngày mà kẻ thù của người Do Thái định đàn áp họ, thì tình thế lại đảo ngược, chính người Do Thái lại đàn áp kẻ thù mình.
2. Người Do Thái tập hợp tại các thành của họ trong khắp các tỉnh của vua A-suê-ru để ra tay tấn công những kẻ tìm hại mình. Không ai chống cự họ nổi vì các dân tộc rất sợ họ.
3. Các quan đầu tỉnh, các thống đốc, các tổng đốc, và các viên chức quản trị hoàng gia đều giúp đỡ dân Do Thái vì họ rất sợ Mạc-đô-chê.
4. Mạc-đô-chê có uy thế lớn trong cung vua, danh tiếng ông đồn ra khắp các tỉnh; thế lực Mạc-đô-chê ngày càng lớn.
5. Người Do Thái dùng gươm đánh các kẻ thù, giết chết và tuyệt diệt chúng. Họ đối xử với những kẻ ghét họ tùy ý họ muốn.
6. Tại kinh đô Su-sơ, người Do Thái đánh giết năm trăm người.
7. Họ giết Phạt-san-đa-tha, Đanh-phông, A-ba-tha,
8. Phô-ra-tha, A-đa-lia, A-ri-đa-tha,
9. Phạt-ma-sa-ta, A-ri-sai, A-ri-đai và Va-giê-xa-tha,
10. tức là mười con trai của Ha-man, con Ham-mê-đa-tha, là kẻ thù của người Do Thái. Nhưng họ không cướp đoạt tài sản.
11. Trong ngày đó, người ta báo cho vua biết số người bị giết trong kinh đô Su-sơ.
12. Vua nói với hoàng hậu Ê-xơ-tê rằng: “Người Do Thái đã giết năm trăm người tại kinh đô Su-sơ, và mười con trai của Ha-man. Họ đã làm gì trong các tỉnh còn lại của trẫm? Bây giờ ái khanh xin gì, trẫm sẽ cho. Ái khanh còn thỉnh cầu gì nữa, trẫm sẽ cho!”