1. Vào ngày mồng một tháng sáu, năm thứ hai, triều vua Đa-ri-út, có lời của Đức Giê-hô-va phán qua nhà tiên tri A-ghê cho Xô-rô-ba-bên con trai Sa-anh-thi-ên, tổng đốc xứ Giu-đê, và cho Giê-hô-sua con trai Giô-xa-đác, thầy tế lễ thượng phẩm, như sau:
2. Đức Giê-hô-va vạn quân phán: “Dân nầy nói rằng: ‘Chưa đến lúc xây lại đền thờ Đức Giê-hô-va.’”
3. Vì vậy, có lời Đức Giê-hô-va phán qua nhà tiên tri A-ghê rằng:
4. “Nay có phải là lúc các ngươi ở trong nhà có trần bằng ván, trong khi đền thờ nầy còn đổ nát không?
5. Vậy bây giờ, Đức Giê-hô-va vạn quân phán thế nầy: ‘Hãy để tâm suy xét đường lối các ngươi.
6. Các ngươi gieo nhiều mà gặt ít, ăn mà không no, uống mà không đã khát, mặc mà không ấm; và kẻ làm thuê thì đựng tiền công mình trong túi lủng.’
7. Đức Giê-hô-va vạn quân phán: ‘Hãy để tâm suy xét đường lối các ngươi.
8. Hãy lên núi đem gỗ về và hãy xây dựng đền thờ, để Ta hài lòng về nó và Ta sẽ được tôn vinh,’ Đức Giê-hô-va phán vậy.
9. ‘Các ngươi trông đợi nhiều mà được ít; những gì các ngươi đem vào nhà thì Ta đã thổi lên trên. Tại sao vậy?’ Đức Giê-hô-va vạn quân phán: ‘Ấy là vì nhà Ta vẫn còn đổ nát, mà các ngươi thì ai nấy bận rộn lo cho nhà riêng mình.
10. Bởi thế, vì các ngươi mà trời giữ lại sương móc, và đất cũng giữ lại hoa màu.
11. Ta đã gọi cơn hạn hán đến trên đất, trên núi non, trên ngũ cốc, trên rượu mới, trên dầu, trên sản vật do đất sinh ra, trên người, trên súc vật, và trên mọi việc do tay làm ra.’”