13. Môi-se nói về Giô-sép như sau: “Nguyện CHÚA ban phước cho xứ người, Với sương móc quý từ trời sa xuống, Với mạch nước phun lên từ nơi sâu thẳm,
14. Với sản phẩm hảo hạng của mặt trời, Và những gì tốt nhất mặt trăng đem lại,
15. Rừng cây thơm ngát của núi ngàn xưa, Cùng hoa quả của các đồi vĩnh cửu;
16. Nguyện Đấng hiện ra trong bụi gai, Ban ân huệ cho đất đai trù phú, hoa lợi dồi dào. Nguyện mọi phước lành tuôn tràn trên đầu Giô-sép, Trên trán của người đứng đầu các anh em.
17. Người oai nghi lẫm liệt như bò đực đầu lòng, Sừng người chính là sừng của bò rừng, Người dùng sừng báng các dân tộc, Cả những dân ở tận cùng trái đất. Đó là hàng vạn quân của Ép-ra-im, Hàng ngàn người của Ma-na-se.”
18. Môi-se nói về Sa-bu-luân như sau: “Sa-bu-luân, hãy vui mừng khi tàu bè rời bến, Y-sa-ca hãy hớn hở trong lều trại mình.
19. Anh chị em sẽ mời các dân lên núi, Và tại đó dâng tế lễ theo nghi thức Chúa dạy; Vì anh chị em hưởng tài nguyên phong phú của biển Và các kho tàng chôn vùi dưới cát.”
20. Môi-se nói về Gát như sau: “Ca tụng Đấng mở rộng bờ cõi Gát, Gát sống như con sư tử cái, Xé nát mồi cả tay lẫn đầu.