1. Khi Y-sơ-ra-ên còn thơ ấu, Ta yêu dấu nó; Ta gọi con trai Ta ra khỏi Ai-cập.
2. Nhưng Ta càng kêu gọi, Chúng càng đi xa khỏi Ta. Chúng tiếp tục cúng tế các thần Ba-anh, Đốt hương cho các tượng chạm.
3. Chính Ta đã dạy cho Ép-ra-im biết đi, Bồng bế nó trong tay Ta; Nhưng chúng không biết chính Ta Đã chữa lành chúng.
4. Ta đã dùng dây nhân từ, Sợi yêu thương mà kéo chúng đi; Đối với chúng, Ta giống như người tháo ách khỏi hàm chúng; Ta khom xuống cho chúng ăn.
5. Chúng sẽ trở về Ai-cập, A-si-ri sẽ là vua chúng, Vì chúng không chịu quay về với Ta.