11. Các ngươi mang thai trấu Và sinh ra rơm rạ, Hơi thở của các ngươi là lửa thiêu nuốt mình.
12. Các dân sẽ như đá vôi bốc cháy; Như gai góc bị chặt và cháy trong lửa.”
13. Hỡi những kẻ ở xa, hãy nghe việc Ta đã làm; Hỡi những người ở gần, hãy biết năng lực Ta.
14. Những kẻ tội lỗi tại Si-ôn khiếp sợ, Các kẻ vô đạo thì run rẩy. “Ai trong chúng ta có thể sống với lửa thiêu nuốt? Ai trong chúng ta có thể sống với lửa cháy đời đời?”
15. Những người sống công chính, Nói ngay thẳng, Khinh lợi lộc do sự áp bức, Phủi tay không nhận hối lộ, Bịt tai không bàn chuyện đổ máu, Nhắm mắt không chăm chú điều gian ác.
16. Người ấy sẽ sống ở nơi cao, Trú ẩn trong thành lũy bằng đá; Bánh sẽ đầy đủ Và nước không thiếu.
17. Mắt người sẽ thấy sự tốt đẹp của vua, Sẽ nhìn thấy vùng đất trải rộng.
18. Lòng ngươi sẽ suy gẫm sự khủng khiếp: “Các quan viên đâu rồi? Các người thu thuế đâu rồi? Những người đếm các tháp canh đâu?”
19. Các ngươi sẽ không thấy một dân kiêu căng nữa, Là dân có tiếng nói xa lạ khó nghe, Lưỡi líu lo khó hiểu.