1. Nghe dông bão lòng tôi cũng run sợ, Tim đập loạn xạ như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
2. Xin các anh lắng nghe tiếng Ngài như tiếng sấm, Rền vang từ miệng Ngài.
3. Ngài thả chớp nhoáng vút qua cả gầm trời, Đến tận cùng mặt đất.
4. Ngay sau đó, tiếng Ngài gầm lên, Tiếng sấm oai nghi rền vang. Ngài không kiềm chế, cho chớp nhoáng tự do loé lên Khi tiếng Ngài vang ầm.