16. Xin ông bà dâng vinh quang cho CHÚA, Đức Chúa Trời mình, Trước khi Ngài cho bóng tối phủ xuống, Trước khi chân ông bà vấp phải Các sườn núi vào lúc trời chạng vạng, Trước khi Ngài biến ánh sáng ông bà trông đợi Ra bóng tối tử vong dày đặc.
17. Nhưng nếu ông bà không chịu nghe, Trong nơi kín, tôi sẽ khóc Về sự kiêu ngạo của ông bà, Tôi sẽ khóc dầm dề, Nước mắt tôi chảy ràn rụa, Vì bầy chiên của CHÚA bị bắt đi.
18. Con hãy nói với vua và thái hậu: ‘Xin bước xuống khỏi ngai, ngồi dưới đất, Vì vương miện vinh quang Đã rơi khỏi đầu.
19. Các thành vùng Nê-ghép bị vây kín, Không ai giải vây. Toàn dân Giu-đa bị bắt đi đày, Không sót một ai.
20. Hãy ngước mắt lên nhìn Những kẻ đến từ phương bắc! Bầy chiên Ta giao cho ngươi, Ngươi tự hào về bầy chiên ấy, nó đầu rồi?
21. Ngươi sẽ nói gì khi những kẻ ngươi từng dạy dỗ, Từng là bạn tin cẩn của ngươi, Được đặt lên thống trị ngươi? Lẽ nào ngươi không đau đớn quặn thắt như sản phụ chuyển dạ?’
22. Và khi ngươi tự hỏi: ‘Tại sao điều này xảy đến cho tôi?’ Chính vì tội ác ngươi nặng nề Mà chúng lột váy ngươi, Và cưỡng hiếp ngươi vằm giập.