21. Người nào khinh kẻ láng giềng là người phạm tội, Nhưng phước thay cho người nhân từ với kẻ nghèo khó.
22. Không phải những kẻ mưu toan việc ác sẽ lầm lạc sao? Nhưng những người mưu tính điều thiện sẽ được tình yêu thương và trung tín.
23. Mọi lao động đều đem lại lợi ích, Nhưng lời nói suông chỉ dẫn đến nghèo khổ.
24. Mão của người khôn ngoan là sự giàu có của họ, Nhưng sự ngu xuẩn của kẻ ngu dại vẫn là ngu xuẩn.
25. Một nhân chứng thành thật cứu mạng sống, Nhưng ai nói dối là kẻ lừa gạt.
26. Trong sự kính sợ CHÚA có lòng tin tưởng chắc chắn, Và con cái người được nơi trú ẩn.
27. Sự kính sợ CHÚA là nguồn sự sống, Để tránh cạm bẫy sự chết.
28. Dân cư đông đúc là sự vinh quang của vua; Thiếu dân hoàng tử cũng sụp đổ.
29. Người chậm nóng giận có nhiều sáng suốt; Nhưng người hay nóng tính bày tỏ sự điên rồ.
30. Tấm lòng bình an là sự sống của thể xác; Nhưng ghen ghét làm xương cốt mục nát.
31. Người nào áp bức người nghèo làm nhục Đấng Tạo Hóa mình; Còn ai làm ơn cho người nghèo tôn trọng Ngài.
32. Kẻ ác sẽ sụp đổ vì hành vi ác của mình, Nhưng người công chính dù trong cái chết cũng có nơi trú ẩn.
33. Khôn ngoan ở trong lòng người sáng suốt; Còn điều ở bên trong kẻ ngu dại cũng bị tiết lộ.
34. Sự công chính tôn cao một quốc gia; Nhưng tội lỗi gây điều sỉ nhục cho bất cứ một dân tộc nào.
35. Tôi tớ khôn ngoan được ơn của vua, Nhưng cơn giận dữ của vua dành cho kẻ hành động xấu hổ.