Ai 2:9-16 Kinh Thánh Bản Dịch Mới (NVB)

9. Cổng thành lún sâu xuống đất, Ngài phá tung, Ngài đập nát then cài. Vua và các thủ lĩnh bị đày đi biệt xứ, Luật pháp cũng chẳng còn. Ngay cả các tiên tri Cũng không được CHÚA cho khải tượng.

10. Các trưởng lão của Thiếu Nữ Si-ôn Im lặng ngồi trên mặt đất. Họ rải bụi lên đầu, Quanh mình họ quấn áo tang sô. Các cô gái đồng trinh thành Giê-ru-sa-lem, Cúi đầu sát đất.

11. Mắt tôi hao mòn vì suối lệ, Lòng dạ tôi rối loạn. Tâm can tôi tuôn tràn mặt đất, Vì con gái dân tôi bị hủy diệt, Vì trẻ em và trẻ sơ sinh Ngất đi giữa đường phố, quảng trường.

12. Chúng không ngừng hỏi mẹ: “Thức ăn đâu? Thức uống ở đâu?” Giữa lúc chúng ngất đi như người bị thương Ngoài đường phố, Trong khi chúng trút hơi tàn Trong vòng tay người mẹ thân yêu.

13. Ta có chứng cớ gì nói với ngươi? Ta ví ngươi với ai, Hỡi Giê-ru-sa-lem? Ta so sánh ngươi với ai, Để có thể an ủi ngươi, Hỡi Si-ôn? Vì sự đổ nát ngươi nặng nề như sự thất bại của biển cả, Ai có thể chữa lành ngươi?

14. Các tiên tri ngươi đã xem cho ngươi Những sự hiện thấy giả dối và lừa đảo. Họ không vạch trần tội lỗi ngươi Để phục hồi vận mạng ngươi. Nhưng họ lại xem cho ngươi Những sự hiện thấy giả dối và gạt gẫm.

15. Những kẻ qua lại trên đường cái Phủi tay chế nhạo ngươi. Chúng xuýt xoa, lắc đầu, Nhạo báng Giê-ru-sa-lem; “Có phải đây là thành phố mà người ta gọi là: ‘Đẹp đẽ trọn vẹn, Niềm vui của cả thế giới’ không?”

16. Mọi kẻ thù địch ngươi Hả toác miệng chọc ngươi. Chúng xuýt xoa, nghiến răng Chúng thét lên: “Chúng ta đã hủy diệt nó! A! Đây chính là ngày chúng ta trông đợi! Chúng ta đã đạt tới đích! Chúng ta đã thấy tận mắt!”

Ai 2