1. Sau đó Mô-sê và A-rôn đến ra mắt Pha-ra-ôn và nói, “CHÚA, Ðức Chúa Trời, của dân I-sơ-ra-ên phán thế nầy, ‘Hãy để dân Ta đi, để chúng cử hành một thánh lễ thờ phượng Ta trong đồng hoang.’”
2. Nhưng Pha-ra-ôn đáp, “CHÚA là ai mà ta phải vâng lời và để dân I-sơ-ra-ên ra đi? Ta chẳng biết CHÚA nào cả, và ta sẽ không cho dân I-sơ-ra-ên đi đâu cả.”
3. Họ thưa, “Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên đã hiện ra với chúng tôi. Xin bệ hạ cho chúng tôi đi ba ngày vào đồng hoang để dâng tế lễ lên CHÚA, Ðức Chúa Trời của chúng tôi; nếu không, Ngài sẽ giáng ôn dịch và gươm đao trên chúng tôi.”
4. Nhưng vua Ai-cập trả lời họ, “Mô-sê và A-rôn, tại sao các ngươi xúi dân bỏ lao động? Hãy làm việc đi!”
5. Pha-ra-ôn nói tiếp, “Dân trong xứ bây giờ quá đông đúc, thế mà các ngươi lại muốn họ ngưng lao động!”
6. Ngày hôm đó, Pha-ra-ôn ra lịnh cho các cai nô của dân và các giám thị của họ,
7. “Các ngươi sẽ không phát rơm cho dân để làm gạch giống như lâu nay nữa. Hãy để chúng tự đi kiếm rơm lấy.