20. Ðến nỗi sinh mạng nó gớm ghê cơm bánh,Linh hồn nó không thiết ăn các món cao lương mỹ vị.
21. Thịt nó đã tiêu hao, không còn thấy trên thân thể nữa;Xương nó vốn chìm sâu trong thịt, giờ lộ hẳn ra.
22. Linh hồn nó bị kéo dần đến huyệt mả;Sinh mạng nó bị lôi đến những kẻ hành hình.
23. Nếu bấy giờ bên cạnh nó có một sứ giả,Một người trung gian được chọn ở giữa ngàn người,Ðể chỉ cho nó biết trở về đường ngay nẻo chánh.