11. Ða-vít nắm lấy áo ông mà xé ra; những người theo ông cũng làm vậy.
12. Họ than thở, khóc lóc, và kiêng ăn đến chiều tối để thương tiếc Sau-lơ, Giô-na-than con trai ông ấy, dân quân của CHÚA, và nhà I-sơ-ra-ên, bởi vì họ đã bị ngã gục dưới lưỡi gươm.
13. Sau đó Ða-vít hỏi chàng thanh niên đã đến báo tin, “Ngươi từ đâu đến?”Người ấy đáp, “Tôi là con của một kiều dân, một người A-ma-léc.”
14. Ða-vít nói với hắn, “Ngươi không sợ đưa tay ra giết người được CHÚA xức dầu sao?”
15. Ðoạn Ða-vít nói với một người trẻ đang theo ông, “Hãy lại gần, giết hắn đi.”Người ấy lại gần, đâm hắn, và hắn chết.
16. Ðoạn Ða-vít nói, “Máu của ngươi đã đổ lại trên đầu ngươi, vì chính miệng ngươi đã làm chứng nghịch lại ngươi rằng, ‘Tôi đã giết người được CHÚA xức dầu.’”
17. Bấy giờ Ða-vít ngâm lên bài ai ca nầy để khóc cho Sau-lơ và Giô-na-than con trai ông ấy.
18. Ông bảo họ hãy dạy cho trẻ con ở Giu-đa bài hát theo điệu Cây Cung nầy. Thật vậy, bài hát ấy đã được ghi lại trong Sách của Người Công Chính.